Tề Bội Bội nhìn chằm chằm vào mắt Trần Thực, cười nói: "Vẫn chưa cần các ngươi ra tay. Trần sư đệ, xem ra ngươi định cự tuyệt hảo ý của sư tôn rồi."
Trần Thực vẻ mặt thành khẩn, nói: "Cô nương tốt nhất đừng vọng động. Ngươi không biết, khoảng cách giữa ngươi và ta gần đến thế, có nghĩa là gì."
Tề Bội Bội khẽ cười, ung dung nói: "Ta nghe Hề Mục Nhiên sư huynh nhắc đến, hắn cùng ngươi giao thủ, tu vi của ngươi tuy cách biệt rất xa nhưng chiêu pháp lại cực kỳ sắc bén lão luyện, khiến hắn hết sức tán thưởng. Nhưng ngươi vẫn là Chân Tiên cảnh phải không?"